Bạn phải hiểu đơn giản có thể thấy đó là, nếu về được thì làm gì còn cái gọi là dớp…
Vẫn có tỷ lệ về được nhưng hầu như đa số đều không thấy về nhà được, có lẽ sau khi chết một phần thần thức nào đó sẽ bị mất, kiểu như quên mất bản thân là ai, quên đường về …
Đoạn này hơi khó nhận định, mặc dù tớ quan sát cũng nhiều , nhưng mà thấy không phải ai cũng nhớ đường về
vì đơn giản không gian âm không có địa chỉ như dương, tất cả đều là một mặt phẳng
Không phải dương sao âm vậy, không hề như thế , bạn nghĩ thì là như thế nhưng thực tế thì lại không phải
có thể nơi này là thành phố nhưng âm lại là đồi núi hay biển cả chẳng hạn
dương có thể là một cái hồ nhưng âm lại là một khoảng đất rộng
nên bạn có thể hiểu tại sao âm dẫn dương đi chơi,…lúc đó rơi vào trạng thái mộng du, dương toàn nhảy hồ nhảy sông hay bụi và chết hoặc sao đó
âm nhiều khi không xấu, nhưng trong mắt họ thì đó là khoảng đất trống , không phải ao hồ
nhưng dương thì nó lại là ao hồ
nên đôi khi dương chết oan vì âm rủ đi
khả năng định vị không gian của người sau khi chết rất khó, bởi đang sống tự nhiên chết đi, rơi vào một không gian khác
mọi thứ lạ lẫm, không hề quen thuộc chút nào, việc chấp nhận rằng mình đã chết thì đã là một sự khó khăn rồi, nói gì chuyện khác
nên sau khi chết đường chết chợ, nghĩa là không phải chết ở nhà, thì thường hầu như sẽ có một phần ý thức hay thần thức bị tạm thời mất đi
mặc dù người sau khi chết, trạng thái thể xác mất, chỉ còn hồn phách , nhưng mà hồn phách đó cũng rất tỉnh táo
trước khi bạn đầu thai thì sự thức tỉnh gần như trong sạch nhất , không còn có quá nhiều sự chấp niệm trong phàm trần
tuy nhiên nhiều trường hợp vẫn lưu lại nhiều chấp niệm, oán hận, nên khi chết sẽ mang theo chấp niệm đó, và trở thành quỷ , hay vong nghịch
vong nghịch qua thời gian , thực hiện những chấp niệm của bản thân mà tích lũy được nhiều những nghiệp lực , hay oán niệm , oán khí mà trở thành quỷ , một trạng thái khác trong cõi âm
hơn nữa nếu mà chết đường, chết chợ,…thường vong đó sẽ rơi vào tình trạng không ai hương khói , không ăn uống,…hay gọi là dã quỷ, vất vưởng , khổ cực …
nếu bạn nghĩ chết là hết thì bạn đã nhầm
bởi chết chưa hết, vẫn còn sống trong thời gian trước khi đầu thai đã
nếu khi sống bạn được học tập hay tu tập. hay đọc được những gì mình đang viết như này thì có lẽ đó là một cơ duyên của bạn , tranh thủ mà đọc khi còn có thể
bởi dù sao sau khi chết những kiến thức này vẫn lưu lại trong tâm trí bạn, sẽ có thể hữu dụng
có một thứ theo bạn , đó là linh hồn của chính bạn, những kiến thức , những tư tưởng, suy nghĩ, hay những gì bạn đã luyện tập ….nó sẽ theo bạn từ kiếp này qua kiếp khác
chỉ là có những thứ thể hiện ra hoặc có những thứ không thể hiện ra mà thôi
nên thường khi ai đó chết đường, chết chợ….người thân thường cầu hồn về từ việc nhờ hay thuê thầy triệu hồi về
nhưng oan nghiệt ở chỗ , cái xã hội tiền bạc này chuyện triệu hồi về nói thì ngon, nhưng làm thì như nồi, //….
nói chung các ông bà thầy chỉ chém gió là chính, còn hồn phách có về được hay không lại là chuyện khác
hầu như không về được
mà vẫn là ở đó , ở vị trí chết, và bị ngáo,…trở thành dớp khu đó, nhìn thấy ai hợp là bắt , chuyện này cũng có thật luôn
nên mà từ đó sẽ sinh ra loại hình độ hóa oan hồn , giúp vong linh được siêu thoát hoặc đào tạo trợ giúp vong luyện thân mà trở về với luân hồi
ví dụ như chuyện để vong, hay oan hồn thấy được ấn phù cũng chẳng qua để họ có cái công cụ để tự tu tập mà thôi
để họ có thể có cơ hội như người dương, được tự tu tập, để đỡ bị bắt nạt dưới âm, hoặc đơn giản đỡ bị mất thằng mất dạy chuyên đi bắt oan hồn, vong linh về luyện kumanthoong hay đại loại như thế
bắt vong linh làm việc cho họ , nếu họ làm tốt thì chẳng sao mấy, nhưng nếu họ làm điều xấu hại người thì đó lại là chuyện khác
ví dụ như bùa yêu hay kéo lộc kéo tài…đòi nợ,….
những thể loại đó có sử dụng tà linh, vong hay oán hồn, mất tư duy, mất duy nghĩ, bị điều phối bởi ông bà thầy tà thì tớ đều gọi là tà linh
hay nhiều người gọi là âm binh cũng vậy cả
nói chung vong sau khi chết, gặp được duyên thì đỡ, không gặp được thì đen, gặp nhầm thì xui mà thôi
nên thường sẽ thấy sau khi mất thường có các vị nhà chùa, hay nọ kia , mang ảnh phật , hay những gì liên quan tới phật hay thánh …tùy thuộc tôn giáo của họ
mà dẫn độ, cho đỡ bị những thế lực xấu đưa đi làm hại
còn như ta thì sử dụng ấn phù, nó không làm hại người ta , chỉ hỗ trợ bảo vệ người ta , cho dù sống hay chết mà thôi
dương thì tránh được những thứ xấu muốn ám hại
còn âm thì dùng làm gì cũng chưa hỏi kỹ , nhưng nói chung họ cũng rất thích
có thể để luyện tập hoặc giống như một vé hay lệnh bài sử dụng dưới âm
tớ cũng chưa rõ ràng đoạn này, gặp âm hỏi đã 😀
chỉ biết họ thích xin ấn phù , còn làm gì thì chịu
nếu bạn có người nhà đã mất thì cứ đưa ấn phù cho họ, rồi hỏi họ trực tiếp xem , có khi nó sẽ mang tính trực quan hơn