cho dù bạn có đủ mọi điều kiện để phát triển năng lực lên cao nhất, thì cũng cần phải vượt qua 1 bước đầu tiên….đó là tâm ma của chính bạn
con đường càng khó , càng gian nan thì càng viên mãn
nếu bạn đi trên con đường đơn giản, chẳng vấp ngã gì….thì bạn vẫn viên mãn, nhưng ở trong cảnh giới của bạn
còn người khác càng trải qua khắc khổ…thì sẽ đạt ở cấp độ khác
nó lớn hơn cấp độ của bạn rất nhiều
tuy nhiên ở cấp độ nào, thì tâm ma nó vẫn luôn đồng hành và có cấp độ tương đương bạn
chỉ khi bạn xóa bỏ được nó
bạn từ bỏ bản thể của chính bạn
từ bỏ chấp niệm của bạn, từ bỏ những tâm không tốt của chính bạn
bạn xem như chúng không tồn tại, bạn chỉ cần phủ nhận sự tồn tại của chúng
thì chúng tự biến mất
cái câu vô ưu, cũng chính là điểm này
không phiền não, không suy nghĩ
thậm chí người xung quanh bạn đang chết dần , bạn cũng không bị động tâm
bởi bạn đâu có biết được điều đó là thực hay là ảo cảnh
cảnh ảo trong cảnh thực
cả thế giới này, các cảnh nó đan xen lẫn nhau
khi bạn đứng ở vị trí A bạn chỉ biết sự tồn tại xung quanh vị trí A đó, bạn không thể biết những gì ở vị trí B hay C cách xa đó
liệu chúng đang tồn tại hay chỉ là sự mô phỏng lại khi bạn tới vị trí đó
càng lên cao thì càng có nhiều điều phi lý
hãy quên bản thân mình là ai, nghĩ cái gì
và hành động sao cho phù hợp
cho dù bạn có năng lực thật sự, nhưng nếu bạn công nhận năng lực đó , thì cấp độ của bạn được giới hạn cao nhất ở mức đó
nếu bạn phủ nhận điều đó, phủ nhận rằng bạn chưa đạt cao nhất, bạn còn phải rèn luyện nhiều
phía trên bạn còn cả 1 quãng đường
thì năng lực của bạn sẽ lên không thể tưởng tượng nổi
sẽ không dừng lại ở cấp độ đó
tiếp giáp với cõi người thường sẽ có rất nhiều huyễn cảnh, ảo cảnh được tạo ra
nếu bạn loanh quanh trong những mộng ma đó
thì bạn không thể bứt phá
bạn nên nhớ mọi thứ xung quanh bạn, vốn dĩ đều là ảo cảnh , đều là giả
tuy nhiên bạn nghĩ nó là thật, thì nó sẽ thật đối với riêng cá nhân bạn
nên là vượt qua ảo cảnh để tiến lên mức độ khác